Khách hàng đầu tiên của Sunshine Marketing Team
Nếu các bạn đã đọc phần About Sunshine, chắc cũng biết tôi đang xây dựng một team nhỏ thực hiện các dự án Marketing .
Thật ra tôi bắt đầu nhận các job (tôi tạm gọi là freelance) này từ năm 2015, tuy nhiên ở quy mô nhỏ chỉ để kiếm thêm thu nhập mà thôi. Tôi chính thức nghiêm túc với công việc xây dựng một team Marketing có thể tính từ tháng 5 năm nay, đó là khi tôi le lói ý định đi du học tại Bangkok, và tôi cần một đường lui cho kế hoạch của mình. Team nhỏ được tôi đặt tên Sunshine Marketing.
Tôi may mắn nhận được sự giới thiệu của một đồng nghiệp cũ người Úc, không mấy thân thiết. Anh này cùng với anh họ mở một trung tâm Anh ngữ ở Tân Phú và họ có ý định mở hẳn một chuỗi Trung tâm và cả Hệ thống trường quốc tế.
Sau 4-5 lần present và thuyết phục, cuối cùng tôi ký được hợp đồng đầu tiên với họ với tổng trị giá tầm 3000$, một dự án nhỏ thôi nhưng tôi tin nó sẽ giúp tôi có thêm “nguyên liệu” để xây dựng profile cho team.
Đầu tiên, team tôi bắt đầu với việc xây dựng CIP (Bộ nhận diện thương hiệu) cho họ, một cách đầy trầy trật. Cách làm việc kiểu cũ của doanh nghiệp Việt Nam, với process làm việc thông qua hàng tá người và cuối cùng cũng chẳng biết ai là người quyết định, họ luôn muốn gặp mặt trực tiếp để làm việc, dù đó chỉ là 1 lỗi text trên chiếc billboard ngoài trời, họ cũng yêu cầu gặp.
Tuần trước, tôi vừa dính một phốt với client này. Lỗi là do chị chịu trách nhiệm viết nội dung (Content) của tôi đã đạo văn. 🙁 Đây là một lỗi không thể chấp nhận được luôn, tôi buồn vì bị client chửi thì ít, mà buồn vì thất vọng về chị ấy (chơi với tôi rất thân) nhiều hơn.
Để overcome phốt này, chúng tôi hầu như phải viết lại hết content, khách hàng cũng trở nên gắt gỏng và khó tính hơn mọi khi rất nhiều. Tất cả các mẫu design của team đều bị chê và yêu cầu thiết kế lại. Đó là một tuần dài đằng đẳng mà tôi phải vừa lo việc gia đình (gia đình tôi chuyển nhà cũng ngay trong tuần ấy) vừa cân luôn cả vai trò design lại các hình ảnh mà khách yêu cầu.
Đỉnh điểm, thứ 6 tuần trước tôi có lịch shoot một video ngắn cho họ để chiếu trong dịp Grand Opening Event (sẽ diễn ra vào ngày mai). Họ hứa là cơ sở vật chất đã xong khi tôi sang quay. Khi bọn tôi (gồm tôi và cameraman) sang đến nơi, họ vẫn còn đang decor phòng, lớp học thì chưa có màn nên background trông khá xấu làm chúng tôi phải tránh góc khá nhiều, kệ sách cũng chưa được lắp đầy và khi chúng tôi về họ mới bắt đầu lắp Smartboard (một trong những cơ sở vật chất mà họ rất tự hào) bên dưới sảnh. Chúng tôi đợi mỗi cảnh tầm 30 phút để chờ các em Admission (Tư vấn tuyển sinh) chuẩn bị quần áo, chải tóc, son môi dù đã báo trước giờ quay. Và chị trưởng bộ phận Admission cũng không mấy thân thiện. Tôi đợi từ 3h30 – 5h chiều mới có cảnh quay tiếp theo. Khi chuẩn bị ra về, bọn tôi bị kéo trở lên để chụp hình thêm cho lớp học demo (dù hôm đó tôi chỉ được trả tiền đến quay video, tôi cố từ chối nhưng không thành).
Draft đầu tiên của video bị chê xối xả và yêu cầu quay lại. Tôi tá hỏa vì cameraman tôi hợp tác không phải “người nhà”. Tôi dùng mọi cách, hứa và năn nỉ rằng mình sẽ gửi draft 2 và chọn lại footage tốt nhất. Rồi thì draft 2 gửi đi quả thật tốt hơn rất nhiều, nhưng họ lại nhất quyết không chịu một phân cảnh Phỏng vấn lãnh đạo. Thú thật là chính tôi cũng cảm thấy cảnh này không tốt, phần lớn là do anh CEO nói chuyện không hay, phần nữa là do background quay chưa đẹp. Tôi nơm nớp lo sợ cameraman không chịu quay lại, nhưng cuối cùng cũng phải sang quay nếu muốn lấy luôn 50% còn lại của chi phí quay dựng.
Chưa hết, client sau khi xem tới xem lui quyết định không chỉ quay lại 1 cảnh phỏng vấn nọ, mà tới 2 cảnh, với lý do cảnh kia background cơ sở vật chất chưa đẹp. Hic. Lại một lần tôi không kiềm chế được sự khó chịu và phải đôi co với client qua điện thoại 🙁
Làm nghề này, đôi khi tôi buộc phải dữ dằn, và đôi khi tôi phải kiềm chế. Ví như khi nghe client nói qua điện thoại rằng “Nếu bên em thấy khó quá thì thôi anh không dùng video này nữa” (ý là không dùng thì không trả tiền đó), mặt tôi thì tái mét vì giận nhưng môi thì vẫn phải trả lời cứng cáp để không bị dắt mũi.
Cuối cùng, video cũng xong và tôi vừa gửi bản final cho họ. Thở phào nhẹ nhõm.
Tôi nghĩ phải dành 20 năm tiếp theo của cuộc đời để học cách kiềm chế cơn giận, đối đáp khôn ngoan hơn với client nếu thật sự muốn bắt đầu một Marketing Agency như tôi vẫn luôn ấp ủ.
Đó là client đầu tiên khi tôi chính thức thành lập team Sunshine. Còn những client thứ 2, thứ 3, thứ 4… tôi sẽ kể tiếp ở những bài viết sau.
Đón đọc nhé!